石将军战场歌
清风店南逢父老,告我己巳(sì)年间事。
店北犹存古战场,遗镞(zú)尚带勤王字。
忆昔蒙尘实惨怛(dá),反覆势如风雨至。
紫荆(jīg)关头昼吹角,杀气军声满幽朔。
胡儿饮马彰义门,烽火夜照燕山云。
内有于尚书,外有石将军。
石家官军若雷电,天清野旷来酣(hā)战。
朝廷既失紫荆关,吾民岂保清风店。
牵爷负子无处逃,哭声震天风怒号。
儿女床头伏鼓角,野人屋上看旌(jīg)旄(máo)。
将军此时挺戈出,杀敌不异草与蒿。
追北归来血洗刀,白日不动苍天高。
万里烟尘一剑扫,父子英雄古来少。
单于痛哭倒马关,羯(jié)奴半死飞狐道。
处处欢声噪鼓旗,家家牛酒犒王师。
休夸汉室嫖(piáo)姚(yáo)将,岂说唐家郭子仪。
沉吟此事六十春,此地经过泪满巾。
黄云落日古骨白,沙砾惨淡愁行人。
行人来折战场柳,下马坐望居庸(yōg)口。
却忆千官迎驾初,千乘万骑下皇都;
乾坤得见中兴主,日月重开载造图。
枭(xiāo)雄不数云台士,杨石齐名天下无!
呜呼杨石今已无,安得再生此辈西备胡。