东海有勇妇
梁山感杞(qǐ)妻,恸(òg)哭为之倾。
金石忽暂开,都由激深情。
东海有勇妇,何惭苏子卿(qīg)。
学剑越处子,超然若流星。
损躯报夫仇,万死不顾生。
白刃耀素雪,苍天感精诚。
十步两躩(jué)跃,三呼一交兵。
斩首掉国门,蹴(cù)踏五藏行。
豁此伉(kàg)俪(lì)愤,粲(cà)然大义明。
北海李使君,飞章奏天庭。
舍罪警风俗,流芳播沧瀛(yíg)。
名在列女籍,竹帛已光荣。
淳于免诏狱,汉主为缇(í)萦(yíg)。
津妾(qiè)一棹(zhào)歌,脱父于严刑。
十子若不肖,不如一女英。
豫(yù)让斩空衣,有心竟无成。
要离杀庆忌,壮夫所素轻。
妻子亦何辜,焚之买虚声。
岂如东海妇,事立独扬名。