范fàn宽kuān寒hán江jiāng待dài渡dù图tú引yǐn为wèi梁liáng光guāng禄lù仲zhòng齐qí赋fù
梁liáng公gōng骑qí马mǎ到dào我wǒ门mén,,手shǒu持chí一yī幅fú范fàn宽kuān画huà。。
入rù门mén大dà笑xiào挽wǎn我wǒ臂bì,,请qǐng向xiàng中zhōng堂táng壁bì间jiān挂guà。。
绢juàn阔kuò四sì尺chǐ高gāo丈zhàng余yú,,一yī片piàn雪xuě意yì寒hán模mó糊hú。。
盖gài因yīn此cǐ画huà历lì岁suì久jiǔ,,坡pō脚jiǎo破pò缺quē裁cái欲yù无wú。。
大dà山shān小xiǎo山shān玉yù相xiāng琐suǒ,,树shù石shí人rén家jiā无wú不bù可kě。。
有yǒu人rén骑qí驴lǘ涉shè长zhǎng道dào,,有yǒu人rén下xià马mǎ呼hū江jiāng舸gě。。
想xiǎng其qí盘pán薄báo心xīn神shén融róng,,布bù置zhì自zì与yǔ元yuán气qì通tōng。。
笔bǐ势shì惨cǎn澹dàn魂hún神shén泣qì,,艺yì苑yuàn久jiǔ矣yǐ无wú良liáng工gōng。。
其qí上shàng已yǐ有yǒu三sān人rén作zuò,,巢cháo云yún留liú清qīng与yǔ耕gēng乐lè。。
或huò情qíng或huò景jǐng各gè其qí妙miào,,我wǒ欲yù续xù之zhī愧kuì粗cū恶è。。
梁liáng公gōng梁liáng公gōng听tīng我wǒ语yǔ,,此cǐ画huà曾céng入rù《《宣xuān和hé谱pǔ》》。。
真zhēn是shì《《寒hán江jiāng待dài渡dù图tú》》,,切qiè莫mò向xiàng人rén容róng易yì与yǔ。。
梁公骑马到我门,手持一幅范宽画。
入门大笑挽我臂,请向中堂壁间挂。
绢阔四尺高丈余,一片雪意寒模糊。
盖因此画历岁久,坡脚破缺裁欲无。
大山小山玉相琐,树石人家无不可。
有人骑驴涉长道,有人下马呼江舸。
想其盘薄心神融,布置自与元气通。
笔势惨澹魂神泣,艺苑久矣无良工。
其上已有三人作,巢云留清与耕乐。
或情或景各其妙,我欲续之愧粗恶。
梁公梁公听我语,此画曾入《宣和谱》。
真是《寒江待渡图》,切莫向人容易与。