美人如花隔云端

唐代 李白


拼音měi rén rú huā gé yún duān

平仄仄平平平平平平

韵脚(平韵) 上平十四寒  

字典汉字解释(平韵) 上平十四寒  


美人如花隔云端

长相思三首

长相思,在长安。
络纬秋啼井阑,微霜凄凄簟色寒。
孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。
美人如花隔云端
上有青冥之高天,下有渌水之波澜。
天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。
长相思,摧心肝。
日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。
忆君迢迢隔青天。
昔时横波目,今作流泪泉。
不信妾肠断,归来看取明镜前。
美人在时花满堂,美人去后花馀床。
床中绣被卷不寝,至今三载闻余香。
香亦竟不灭,人亦竟不来。
相思黄叶落,白露湿青苔。
Mjg汉语字典

本篇“美人如花隔云端”内容由汉语字典【www.zxzidian.com】为你解答。

[ 美人如花隔云端 ]全诗拼音读音对照参考

zhǎng xiàng sī sān shǒu
长相思三首

zhǎng xiàng sī, zài cháng ān.
长相思,在长安。
luò wěi qiū tí jīn jǐng lán, wēi shuāng qī qī diàn sè hán.
络纬秋啼金井阑,微霜凄凄簟色寒。
gū dēng bù míng sī yù jué, juǎn wéi wàng yuè kōng cháng tàn.
孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。
měi rén rú huā gé yún duān.
美人如花隔云端。
shàng yǒu qīng míng zhī gāo tiān, xià yǒu lù shuǐ zhī bō lán.
上有青冥之高天,下有渌水之波澜。
tiān cháng lù yuǎn hún fēi kǔ, mèng hún bú dào guān shān nán.
天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。
zhǎng xiàng sī, cuī xīn gān.
长相思,摧心肝。
rì sè yù jǐn huā hán yān, yuè míng yù sù chóu bù mián.
日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。
zhào sè chū tíng fèng huáng zhù, shǔ qín yù zòu yuān yāng xián.
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。
cǐ qū yǒu yì wú rén chuán, yuàn suí chūn fēng jì yàn rán.
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。
yì jūn tiáo tiáo gé qīng tiān.
忆君迢迢隔青天。
xī shí héng bō mù, jīn zuò liú lèi quán.
昔时横波目,今作流泪泉。
bù xìn qiè cháng duàn, guī lái kàn qǔ míng jìng qián.
不信妾肠断,归来看取明镜前。
měi rén zài shí huā mǎn táng, měi rén qù hòu huā yú chuáng.
美人在时花满堂,美人去后花馀床。
chuáng zhōng xiù bèi juàn bù qǐn, zhì jīn sān zài wén yú xiāng.
床中绣被卷不寝,至今三载闻余香。
xiāng yì jìng bù miè, rén yì jìng bù lái.
香亦竟不灭,人亦竟不来。
xiāng sī huáng yè luò, bái lù shī qīng tái.
相思黄叶落,白露湿青苔。