郑zhèng漕cáo生shēng辰chén
象xiàng纬wěi祥xiáng光guāng动dòng,,门mén弧hú瑞ruì气qì盈yíng。。
小xiǎo阳yáng春chūn在zài序xù,,几jǐ望wàng月yuè偏piān明míng。。
他tā日rì三sān千qiān牍dú,,清qīng时shí九jiǔ万wàn程chéng。。
名míng因yīn使shǐ粤yuè重zhòng,,功gōng自zì备bèi吴wú成chéng。。
伟wěi量liàng溟míng波bō阔kuò,,奇qí词cí锦jǐn段duàn呈chéng。。
褒bāo扬yáng看kàn唾tuò玉yù,,轻qīng重zhòng倚yǐ提tí衡héng。。
松sōng柏bǎi真zhēn难nán老lǎo,,芝zhī兰lán足zú后hòu生shēng。。
笋sǔn班bān行xíng趣qù召zhào,,金jīn带dài已yǐ先xiān横héng。。
内nèi史shǐ言yán何hé美měi,,尚shàng书shū心xīn自zì清qīng。。
祗zhī应yīng南nán北běi相xiāng,,重zhòng振zhèn旧jiù家jiā声shēng。。
象纬祥光动,门弧瑞气盈。
小阳春在序,几望月偏明。
他日三千牍,清时九万程。
名因使粤重,功自备吴成。
伟量溟波阔,奇词锦段呈。
褒扬看唾玉,轻重倚提衡。
松柏真难老,芝兰足后生。
笋班行趣召,金带已先横。
内史言何美,尚书心自清。
祗应南北相,重振旧家声。