种zhǒng梅méi
始shǐ我wǒ窥kuī山shān中zhōng,,早zǎo与yǔ梅méi花huā期qī。。
低dī回huí遂suì四sì十shí,,种zhǒng树shù计jì已yǐ迟chí。。
樵qiáo夫fū致zhì远yuǎn枿niè,,园yuán官guān送sòng新xīn枝zhī。。
故gù土tǔ谨jǐn包bāo裹guǒ,,深shēn根gēn屡lǚ培péi滋zī。。
连lián宵xiāo霡mài霂mù雨yǔ,,迨dài此cǐ初chū阳yáng时shí。。
绕rào径jìng一yī百bǎi树shù,,抚fǔ视shì如rú婴yīng儿ér。。
古gǔ来lái横héng斜xié影yǐng,,老lǎo去qù乃nǎi崛jué奇qí。。
嗟jiē尔ěr生shēng也yě晚wǎn,,笑xiào我wǒ行xíng且qiě衰shuāi。。
世shì人rén非fēi金jīn石shí,,或huò作zuò千qiān年nián资zī。。
转zhuǎn眼yǎn共gòng零líng落luò,,较jiào此cǐ不bù更gèng痴chī。。
有yǒu情qíng且qiě寓yù赏shǎng,,勿wù著zhe喜xǐ与yǔ悲bēi。。
青qīng赤chì粲càn点diǎn白bái,,一yī笑xiào唱chàng吾wú诗shī。。
百bǎi年nián霜shuāng雪xuě过guò,,好hǎo者zhě知zhī为wèi谁shuí。。
始我窥山中,早与梅花期。
低回遂四十,种树计已迟。
樵夫致远枿,园官送新枝。
故土谨包裹,深根屡培滋。
连宵霡霂雨,迨此初阳时。
绕径一百树,抚视如婴儿。
古来横斜影,老去乃崛奇。
嗟尔生也晚,笑我行且衰。
世人非金石,或作千年资。
转眼共零落,较此不更痴。
有情且寓赏,勿著喜与悲。
青赤粲点白,一笑唱吾诗。
百年霜雪过,好者知为谁。