读dú《《史shǐ记jì》》四sì十shí首shǒu其qí十shí二èr羹gēng颉jié侯hóu
陈chén孺rú子zi,,肥féi若ruò是shì,,贫pín何hé食shí,,糠kāng核hé耳ěr。。高gāo帝dì亦yì为wèi嫂sǎo所suǒ苦kǔ,,宾bīn客kè未wèi食shí屡lǚ操cāo釜fǔ。。
帝dì王wáng有yǒu大dà度dù,,雍yōng齿chǐ且qiě可kě容róng。。奈nài何hé怨yuàn丘qiū嫂sǎo,,伯bó子zi几jǐ不bù封fēng。。
贫pín贱jiàn人rén谁shuí识shí真zhēn主zhǔ,,此cǐ事shì安ān能néng责zé妇fù女nǚ。。羹gēng颉jié侯hóu,,何hé足zú怪guài。。
君jūn不bù见jiàn,,未wèi央yāng前qián殿diàn奉fèng玉yù卮zhī,,记jì说shuō当dāng年nián臣chén无wú赖lài。。今jīn日rì居jū然rán较jiào仲zhòng多duō,,太tài公gōng亦yì复fù无wú辞cí对duì,,殿diàn上shàng齐qí声shēng呼hū万wàn岁suì。。
陈孺子,肥若是,贫何食,糠核耳。高帝亦为嫂所苦,宾客未食屡操釜。
帝王有大度,雍齿且可容。奈何怨丘嫂,伯子几不封。
贫贱人谁识真主,此事安能责妇女。羹颉侯,何足怪。
君不见,未央前殿奉玉卮,记说当年臣无赖。今日居然较仲多,太公亦复无辞对,殿上齐声呼万岁。