依yī韵yùn答dá吴wú安ān勖xù太tài祝zhù
我wǒ於yú文wén字zì无wú一yī精jīng,,少shǎo学xué五wǔ言yán希xī李lǐ陵líng。。
当dāng时shí巨jù公gōng特tè推tuī许xǔ,,便biàn将jiāng格gé力lì追zhuī西xī京jīng。。
卞biàn和hé无wú足zú定dìng抱bào宝bǎo,,乘chéng骥jì走zǒu行xíng天tiān下xià老lǎo。。
玉yù已yǐ累lèi人rén马mǎ不bù逢féng,,皇huáng皇huáng何hé之zhī饥jī欲yù倒dào。。
还hái思sī二èr十shí居jū洛luò阳yáng,,公gōng侯hóu接jiē迹jī论lùn文wén章zhāng。。
文wén章zhāng自zì此cǐ日rì怪guài奇qí,,每měi出chū一yī篇piān争zhēng诵sòng之zhī。。
其qí锋fēng虽suī锐ruì我wǒ敢gǎn犯fàn,,新xīn语yǔ能néng如rú夏xià侯hóu湛zhàn。。
于yú今jīn穷qióng困kùn人rén已yǐ衰shuāi,,不bù见jiàn悬xuán金jīn规guī吕lǚ览lǎn。。
乃nǎi遭zāo吾wú子zi求qiú琢zuó磋cuō,,珠zhū玑jī获huò斗dòu奈nài我wǒ何hé。。
我於文字无一精,少学五言希李陵。
当时巨公特推许,便将格力追西京。
卞和无足定抱宝,乘骥走行天下老。
玉已累人马不逢,皇皇何之饥欲倒。
还思二十居洛阳,公侯接迹论文章。
文章自此日怪奇,每出一篇争诵之。
其锋虽锐我敢犯,新语能如夏侯湛。
于今穷困人已衰,不见悬金规吕览。
乃遭吾子求琢磋,珠玑获斗奈我何。