赠zèng唐táng乐lè天tiān星xīng翁wēng
有yǒu客kè傲ào今jīn世shì,,去qù古gǔ见jiàn是shì人rén。。
得dé姓xìng遗yí唐táng谱pǔ,,自zì号hào乐lè天tiān民mín。。
毋wú乃nǎi香xiāng山shān老lǎo,,重zhòng来lái现xiàn后hòu身shēn。。
问wèn君jūn何hé能néng解jiě,,满mǎn口kǒu谈tán天tiān得dé。。
术shù高gāo价jià难nán酬chóu,,索suǒ诗shī抵dǐ千qiān金jīn。。
我wǒ政zhèng坐zuò诗shī穷qióng,,敢gǎn以yǐ穷qióng累lèi君jūn。。
君jūn谓wèi穷qióng不bù忧yōu,,诗shī赋fù乐lè我wǒ贫pín。。
不bù见jiàn石shí友yǒu死sǐ,,锦jǐn帆fān不bù斂liǎn形xíng。。
不bù见jiàn邓dèng侯hóu饿è,,铜tóng山shān化huà为wèi尘chén。。
命mìng固gù爱ài於yú天tiān,,谁shuí能néng跃yuè陶táo钧jūn。。
外wài物wù不bù可kě必bì,,吾wú已yǐ反fǎn吾wú真zhēn。。
君jūn看kàn世shì上shàng儿ér,,疾jí走zǒu方fāng纭yún纭yún。。
有客傲今世,去古见是人。
得姓遗唐谱,自号乐天民。
毋乃香山老,重来现后身。
问君何能解,满口谈天得。
术高价难酬,索诗抵千金。
我政坐诗穷,敢以穷累君。
君谓穷不忧,诗赋乐我贫。
不见石友死,锦帆不斂形。
不见邓侯饿,铜山化为尘。
命固爱於天,谁能跃陶钧。
外物不可必,吾已反吾真。
君看世上儿,疾走方纭纭。