次cì日rì风fēng不bù止zhǐ
风fēng乃nǎi天tiān之zhī威wēi,,可kě有yǒu不bù可kě弄nòng。。
如rú何hé两liǎng昼zhòu夜yè,,赫hè赫hè操cāo柄bǐng用yòng。。
小xiǎo舟zhōu亦yì何hé力lì,,乃nǎi欲yù当dāng鼓gǔ动dòng。。
况kuàng在zài四sì野yě间jiān,,号hào怒nù声shēng亦yì纵zòng。。
蓬péng苫shān尽jǐn翻fān飞fēi,,捞lāo摘zhāi疲pí仆pū从cóng。。
客kè子zi不bù敢gǎn起qǐ,,卧wò久jiǔ筋jīn骨gǔ痛tòng。。
衾qīn裯chóu冷lěng如rú泼pō,,双shuāng脚jiǎo尽jǐn僵jiāng冻dòng。。
早zǎo炊chuī告gào将jiāng及jí,,乏fá米mǐ自zì探tàn瓮wèng。。
幸xìng有yǒu文wén字zì携xié,,曾céng不bù废fèi吟yín诵sòng。。
晴qíng明míng坐zuò可kě待dài,,日rì影yǐng来lái隙xì缝fèng。。
人rén居jū忘wàng道dào途tú,,于yú兹zī复fù淹yān壅yōng。。
因yīn忆yì向xiàng所suǒ经jīng,,一yī一yī皆jiē成chéng梦mèng。。
风乃天之威,可有不可弄。
如何两昼夜,赫赫操柄用。
小舟亦何力,乃欲当鼓动。
况在四野间,号怒声亦纵。
蓬苫尽翻飞,捞摘疲仆从。
客子不敢起,卧久筋骨痛。
衾裯冷如泼,双脚尽僵冻。
早炊告将及,乏米自探瓮。
幸有文字携,曾不废吟诵。
晴明坐可待,日影来隙缝。
人居忘道途,于兹复淹壅。
因忆向所经,一一皆成梦。