秋qiū兴xìng二èr首shǒu其qí二èr
孟mèng秋qiū雨yǔ初chū霁jì,,虚xū馆guǎn生shēng晚wǎn凉liáng。。悲bēi风fēng振zhèn木mù末mò,,激jī烈liè流liú清qīng商shāng。。
寒hán蝉chán抱bào叶yè悲bēi,,哀āi鸿hóng叫jiào云yún翔xiáng。。蚯qiū蚓yǐn出chū其qí窍qiào,,蛜yī蝛wēi鸣míng在zài房fáng。。
螀jiāng蛩qióng鸣míng我wǒ前qián,,蟋xī蟀shuài鸣míng我wǒ旁páng。。物wù各gè感gǎn其qí时shí,,岂qǐ必bì皆jiē不bù平píng。。
而ér我wǒ于yú此cǐ际jì,,兀wù然rán坐zuò欲yù僵jiāng。。凄qī然rán动dòng我wǒ心xīn,,冥míng思sī搜sōu枯kū肠cháng。。
壮zhuàng哉zāi秋qiū声shēng赋fù,,三sān叹tàn思sī欧ōu阳yáng。。兰lán台tái一yī何hé卑bēi,,戚qī戚qī徒tú尔ěr伤shāng。。
孟秋雨初霁,虚馆生晚凉。悲风振木末,激烈流清商。
寒蝉抱叶悲,哀鸿叫云翔。蚯蚓出其窍,蛜蝛鸣在房。
螀蛩鸣我前,蟋蟀鸣我旁。物各感其时,岂必皆不平。
而我于此际,兀然坐欲僵。凄然动我心,冥思搜枯肠。
壮哉秋声赋,三叹思欧阳。兰台一何卑,戚戚徒尔伤。