惊jīng栖qī曲qū
天tiān昏hūn昏hūn,,月yuè娟juān娟juān,,
惊jīng栖qī之zhī乌wū伊yī哑yǎ而ér翩piān翾xuān。。岂qǐ非fēi海hǎi寒hán天tiān风fēng恶è,,
扶fú桑sāng半bàn折zhé枝zhī巢cháo落luò。。又yòu非fēi鵰diāo鹗è之zhī不bù仁rén,,
邓dèng林lín何hé苦kǔ难nán容róng身shēn。。吁xū嚱xì哉zāi,,
雏chú雏chú弄nòng翼yì出chū蓬péng蒿hāo,,欲yù就jiù鸾luán凰huáng高gāo垒lěi巢cháo。。
安ān巢cháo待dài何hé时shí,,平píng林lín容róng低dī枝zhī。。
低dī枝zhī苦kǔ贱jiàn良liáng可kě越yuè,,却què厌yàn争zhēng飞fēi笑xiào鹈tí鴂jué。。
星xīng稀xī夜yè寒hán啼tí转zhuǎn多duō,,恐kǒng作zuò枝zhī间jiān断duàn肠cháng血xuè。。
人rén生shēng功gōng名míng难nán与yǔ期qī,,听tīng之zhī永yǒng夜yè生shēng忧yōu思sī。。
援yuán琴qín欲yù理lǐ惊jīng栖qī曲qū,,调diào苦kǔ声shēng悲bēi不bù相xiāng续xù。。
天昏昏,月娟娟,
惊栖之乌伊哑而翩翾。岂非海寒天风恶,
扶桑半折枝巢落。又非鵰鹗之不仁,
邓林何苦难容身。吁嚱哉,
雏雏弄翼出蓬蒿,欲就鸾凰高垒巢。
安巢待何时,平林容低枝。
低枝苦贱良可越,却厌争飞笑鹈鴂。
星稀夜寒啼转多,恐作枝间断肠血。
人生功名难与期,听之永夜生忧思。
援琴欲理惊栖曲,调苦声悲不相续。