和hé孙sūn莘shēn老lǎo题tí召zhào伯bó斗dòu野yě亭tíng
维wéi舟zhōu得dé古gǔ寺sì,,望wàng远yuǎn天tiān四sì平píng。。晴qíng日rì晖huī晖huī散sàn,,晚wǎn风fēng泠líng泠líng清qīng。。
危wēi亭tíng下xià瞰kàn野yě,,层céng阁gé高gāo连lián甍méng。。起qǐ望wàng斗dòu与yǔ牛niú,,淮huái海hǎi相xiāng奔bēn倾qīng。。
往wǎng来lái谁shuí百bǎi年nián,,今jīn昔xī我wǒ平píng生shēng。。悠yōu悠yōu何hé所suǒ寓yù,,台tái上shàng多duō化huà城chéng。。
与yǔ其qí逐zhú影yǐng死sǐ,,宁níng似shì不bù鸣míng烹pēng。。咄duō哉zāi应yīng有yǒu止zhǐ,,老lǎo矣yǐ将jiāng安ān行xíng。。
中zhōng庭tíng柜guì子zi落luò,,丈zhàng室shì霜shuāng月yuè明míng。。此cǐ意yì竟jìng萧xiāo条tiáo,,犹yóu然rán笑xiào安ān荣róng。。
维舟得古寺,望远天四平。晴日晖晖散,晚风泠泠清。
危亭下瞰野,层阁高连甍。起望斗与牛,淮海相奔倾。
往来谁百年,今昔我平生。悠悠何所寓,台上多化城。
与其逐影死,宁似不鸣烹。咄哉应有止,老矣将安行。
中庭柜子落,丈室霜月明。此意竟萧条,犹然笑安荣。