玉yù楼lóu春chūn易yì均jūn室shì著zhe艺yì海hǎi扬yáng尘chén小xiǎo识shí,,灵líng蕤ruí夫fū人rén以yǐ精jīng楷kǎi书shū之zhī,,为wèi拈niān此cǐ解jiě题tí于yú卷juǎn端duān
满mǎn怀huái松sōng雪xuě无wú痕hén迹jī。。字zì与yǔ画huà眉méi同tóng一yī笔bǐ。。归guī来lái赌dǔ茗míng笑xiào难nán禁jìn,,也yě为wèi徐xú熙xī花huā鸟niǎo泣qì。。
人rén间jiān胜shèng迹jī终zhōng销xiāo歇xiē。。今jīn古gǔ华huá戎róng浑hún一yī迹jī。。翠cuì蓬péng浅qiǎn处chù偶ǒu藏cáng弓gōng,,何hé必bì楚chǔ人rén真zhēn自zì得dé。。
满怀松雪无痕迹。字与画眉同一笔。归来赌茗笑难禁,也为徐熙花鸟泣。
人间胜迹终销歇。今古华戎浑一迹。翠蓬浅处偶藏弓,何必楚人真自得。