登dēng山shān至zhì大dà悲bēi寺sì舍shě骑qí步bù行xíng达dá龙lóng王wáng堂táng
骏jùn足zú有yǒu穷qióng处chù,,芒máng鞋xié凌líng丹dān梯tī。。不bù知zhī所suǒ历lì高gāo,,但dàn觉jué天tiān容róng低dī。。
只zhǐ身shēn入rù无wú境jìng,,回huí首shǒu迷mí故gù蹊qī。。溯sù涧jiàn蔽bì圆yuán景jǐng,,攀pān岩yán窥kuī阳yáng曦xī。。
相xiāng违wéi咫zhǐ尺chǐ间jiān,,明míng晦huì殊shū参cān差chà。。落luò叶yè纷fēn四sì山shān,,樵qiáo苏sū供gōng群qún黎lí。。
奈nài何hé山shān中zhōng僧sēng,,启qǐ阖hé颇pō有yǒu时shí。。牧mù儿ér藉jí草cǎo坐zuò,,牛niú羊yáng满mǎn山shān陂bēi。。
何hé当dāng息xī尘chén贺hè,,从cóng汝rǔ相xiāng遨áo嬉xī。。
骏足有穷处,芒鞋凌丹梯。不知所历高,但觉天容低。
只身入无境,回首迷故蹊。溯涧蔽圆景,攀岩窥阳曦。
相违咫尺间,明晦殊参差。落叶纷四山,樵苏供群黎。
奈何山中僧,启阖颇有时。牧儿藉草坐,牛羊满山陂。
何当息尘贺,从汝相遨嬉。