逍xiāo遥yáo岩yán
连lián峰fēng积jī古gǔ铁tiě,,芳fāng草cǎo戴dài层céng巅diān。。岩yán洞dòng入rù窈yǎo窕tiǎo,,阶jiē磴dèng上shàng寅yín缘yuán。。
回huí飙biāo荡dàng林lín气qì,,石shí窦dòu分fēn暗àn烟yān。。绝jué顶dǐng见jiàn长zhǎng江jiāng,,山shān翠cuì苍cāng苍cāng然rán。。
伊yī人rén去qù我wǒ久jiǔ,,千qiān载zài有yǒu遗yí筌quán。。廓kuò若ruò四sì壁bì居jū,,或huò坐zuò列liè几jǐ筵yán。。
谁shuí无wú堂táng宇yǔ谋móu,,终zhōng愁chóu风fēng雨yǔ穿chuān。。人rén事shì岂qǐ不bù足zú,,所suǒ胜shèng曷hé以yǐ天tiān。。
何hé当dāng卜bo于yú兹zī,,养yǎng此cǐ龟guī鹤hè年nián。。聊liáo为wèi汗hàn漫màn游yóu,,托tuō之zhī逍xiāo遥yáo篇piān。。
连峰积古铁,芳草戴层巅。岩洞入窈窕,阶磴上寅缘。
回飙荡林气,石窦分暗烟。绝顶见长江,山翠苍苍然。
伊人去我久,千载有遗筌。廓若四壁居,或坐列几筵。
谁无堂宇谋,终愁风雨穿。人事岂不足,所胜曷以天。
何当卜于兹,养此龟鹤年。聊为汗漫游,托之逍遥篇。