悼dào竹zhú
此cǐ君jūn如rú高gāo人rén,,风fēng节jié常cháng凌líng厉lì。。
虽suī经jīng隆lóng冬dōng中zhōng,,正zhèng色sè不bù少shǎo替tì。。
春chūn今jīn尽jǐn正zhèng月yuè,,萌méng蘖niè且qiě次cì第dì。。
天tiān公gōng出chū奇qí手shǒu,,白bái昼zhòu变biàn昏hūn翳yì。。
初chū飞fēi佛fú场chǎng花huā,,继jì洒sǎ鲛jiāo人rén涕tì。。
群qún儿ér顾gù惊jīng走zǒu,,老lǎo眼yǎn亦yì睥pì睨nì。。
是shì时shí凡fán草cǎo木mù,,掩yǎn抑yì若ruò自zì卫wèi。。
惟wéi君jūn独dú傲ào然rán,,略lüè不bù威wēi严yán霁jì。。
太tài刚gāng竟jìng摧cuī折zhé,,乃nǎi悟wù非fēi善shàn计jì。。
追zhuī怀huái周zhōu旋xuán久jiǔ,,于yú此cǐ增zēng懔lǐn{{唳lì口kǒu换huàn忄xin}}。。
其qí生shēng既jì冤yuān死sǐ,,其qí死sǐ可kě轻qīng弊bì。。
当dāng为wèi杀shā青qīng简jiǎn,,更gèng以yǐ色sè丝sī缀zhuì。。
尽jǐn书shū卓zhuō行xíng人rén,,出chū入rù生shēng死sǐ际jì。。
作zuò我wǒ座zuò右yòu铭míng,,蕲qí能néng免miǎn于yú戾lì。。
此君如高人,风节常凌厉。
虽经隆冬中,正色不少替。
春今尽正月,萌蘖且次第。
天公出奇手,白昼变昏翳。
初飞佛场花,继洒鲛人涕。
群儿顾惊走,老眼亦睥睨。
是时凡草木,掩抑若自卫。
惟君独傲然,略不威严霁。
太刚竟摧折,乃悟非善计。
追怀周旋久,于此增懔{唳口换忄}。
其生既冤死,其死可轻弊。
当为杀青简,更以色丝缀。
尽书卓行人,出入生死际。
作我座右铭,蕲能免于戾。