满mǎn江jiāng红hóng
诀jué别bié江jiāng头tóu,,为wèi君jūn击jī、、渐jiàn离lí之zhī筑zhù。。思sī往wǎng日rì,,苍cāng凉liáng志zhì士shì,,雄xióng谭tán恸tòng哭kū。。
三sān月yuè羊yáng城chéng歌gē达dá曙shǔ,,七qī年nián柳liǔ塞sāi寒hán撕sī肉ròu。。最zuì不bù平píng、、肝gān胆dǎn向xiàng人rén时shí,,如rú拳quán缩suō。。
天tiān下xià事shì,,尽jǐn翻fān覆fù。。千qiān古gǔ恨hèn,,萦yíng心xīn目mù。。忍rěn青qīng春chūn磨mó灭miè,,歧qí涂tú踯zhí躅zhú。。
万wàn里lǐ长zhǎng风fēng豪háo志zhì决jué,,只zhǐ妨fáng月yuè黑hēi蛟jiāo龙lóng逐zhú。。哽gěng咽yàn时shí、、相xiāng和hé尽jǐn无wú声shēng,,不bù成chéng曲qū。。
诀别江头,为君击、渐离之筑。思往日,苍凉志士,雄谭恸哭。
三月羊城歌达曙,七年柳塞寒撕肉。最不平、肝胆向人时,如拳缩。
天下事,尽翻覆。千古恨,萦心目。忍青春磨灭,歧涂踯躅。
万里长风豪志决,只妨月黑蛟龙逐。哽咽时、相和尽无声,不成曲。