宋代 苏轼
拼音:lǚ chéng mào jiāng cōng
平仄:仄平仄平平
韵脚:(平韵) 上平一东(仄韵) 入声一屋(仄韵) 入声一屋
字典汉字解释:(平韵) 上平一东(仄韵) 入声一屋(仄韵) 入声一屋
彼美君家菜,铺田绿茸茸。
豆荚圆且小,槐芽细而丰。
种之秋雨余,擢秀繁霜中。
欲花而未萼,一一如青虫。
是时青裙女,采撷何匆匆。
烝之复湘之,香色蔚其饛。
点酒下盐豉,缕橙芼姜葱。
那知鸡与豚,但恐放箸空。
春尽苗叶老,耕翻烟雨丛。
润随甘泽化,暖作青泥融。
始终不我负,力与粪壤同。
我老忘家舍,楚音变儿童。
此物独妩媚,终年系余胸。
君归致其子,囊盛勿函封。
张骞移苜蓿,适用如葵菘。
马援载薏苡,罗生等蒿蓬。
悬知东坡下,塉卤化千锺。
长使齐安民,指此说两翁。
本篇“缕橙芼姜葱”内容由汉语字典【www.zxzidian.com】为你解答。