呈chéng凌líng次cì仲zhòng学xué博bó其qí二èr
清qīng言yán差chà许xǔ故gù人rén过guò,,落luò落luò平píng生shēng柰nài懒lǎn何hé。。我wǒ愧kuì刘liú棻fēn今jīn老lǎo大dà,,君jūn如rú邹zōu浩hào本běn嵯cuó峨é。。
愁chóu来lái风fēng木mù支zhī离lí甚shén,,病bìng后hòu文wén章zhāng感gǎn慨kǎi多duō。。容róng得dé颓tuí唐táng参cān末mò座zuò,,未wèi妨fáng常cháng日rì过guò阳yáng坡pō。。
清言差许故人过,落落平生柰懒何。我愧刘棻今老大,君如邹浩本嵯峨。
愁来风木支离甚,病后文章感慨多。容得颓唐参末座,未妨常日过阳坡。