满mǎn江jiāng红hóng其qí二èr
一yī点diǎn春chūn星xīng,,忽hū化huà作zuò无wú穷qióng寒hán碧bì。。盼pàn海hǎi上shàng,,神shén风fēng吹chuī引yǐn,,湘xiāng灵líng消xiāo息xī。。
金jīn阙quē西xī厢xiāng迷mí处chù所suǒ,,玉yù楼lóu北běi斗dòu愁chóu今jīn昔xī。。怨yuàn悠yōu悠yōu生shēng死sǐ别bié经jīng年nián,,人rén天tiān隔gé。。
空kōng把bǎ剑jiàn,,莫mò吹chuī笛dí。。当dāng年nián事shì,,何hé堪kān说shuō。。把bǎ无wú聊liáo情qíng绪xù,,量liàng来lái千qiān尺chǐ。。
宝bǎo匣xiá尚shàng留liú钗chāi上shàng凤fèng,,凤fèng奴nú禁jìn断duàn双shuāng飞fēi翼yì。。看kàn东dōng风fēng也yě似shì病bìng相xiāng如rú,,娇jiāo无wú力lì。。
一点春星,忽化作无穷寒碧。盼海上,神风吹引,湘灵消息。
金阙西厢迷处所,玉楼北斗愁今昔。怨悠悠生死别经年,人天隔。
空把剑,莫吹笛。当年事,何堪说。把无聊情绪,量来千尺。
宝匣尚留钗上凤,凤奴禁断双飞翼。看东风也似病相如,娇无力。