古gǔ词cí二èr首shǒu其qí二èr
女nǚ儿ér剔tī指zhǐ甲jiǎ,,铜tóng盘pán落luò神shén龙lóng。。误wù谓wèi古gǔ琴qín弦xián,,弹dàn之zhī应yīng黄huáng钟zhōng。。
解jiě弦xián弃qì阶jiē下xià,,何hé以yǐ别bié沙shā虫chóng。。展zhǎn转zhuǎn卧wò污wū泥ní,,不bù觉jué随suí射shè工gōng。。
一yī夕xī闻wén雷léi声shēng,,自zì悔huǐ失shī所suǒ从cóng。。振zhèn鬣liè能néng兴xìng云yún,,蜿wān蜒yán入rù天tiān宫gōng。。
习xí知zhī含hán沙shā态tài,,谓wèi帝dì勿wù复fù容róng。。宁níng当dāng负fù私sī心xīn,,不bù敢gǎn欺qī至zhì公gōng。。
始shǐ识shí贫pín贱jiàn交jiāo,,无wú为wèi信xìn心xīn同tóng。。惟wéi有yǒu道dào义yì盟méng,,庶shù几jǐ能néng始shǐ终zhōng。。
女儿剔指甲,铜盘落神龙。误谓古琴弦,弹之应黄钟。
解弦弃阶下,何以别沙虫。展转卧污泥,不觉随射工。
一夕闻雷声,自悔失所从。振鬣能兴云,蜿蜒入天宫。
习知含沙态,谓帝勿复容。宁当负私心,不敢欺至公。
始识贫贱交,无为信心同。惟有道义盟,庶几能始终。