烦忧不乐。
(一)、烦忧不乐。
清 魏源 《偶然吟》之八:“所至对瘖聋,重译殊烦怏。”
fán yànɡ(烦怏)烦忧不乐。 清 魏源 《偶然吟》之八:“所至对瘖聋,重译殊烦怏。”
烦(fán)
怏(yàng)