明亮貌。
(一)、明亮貌。
唐 吕令问 《金茎赋》:“纷爌爌以照野,赫奕奕而烛川。”
爌(kuàng huǎng)
爌kuàng(ㄎㄨㄤˋ)
⒈ 〔爌炾(huǎng)宽敞明亮,如“鸿爌爌以爣阆。”
爌huǎng(ㄏㄨㄤˇ)
⒈ 照亮:“北爌幽都,南炀丹崖。”